Breaking News

Đen - Trời hôm nay nhiều mây cực!





Trời hôm nay nhiều mây cực

Đặt bàn tay mình ngay ngực

Nghe con tim mình xóc nảy

Chiều mướt mải làn tóc bay

Tâm tư tựa như bánh tráng

Mỏng và có màu cánh gián

Không muốn lòng cứ âm u

Giữa căn phòng nhiều ánh sáng

Lấy xe rời bỏ phố xa

Nơi đó nhiều khi làm khó ta

Không chở ai nên có đà

Lên con dốc bằng số ba

Lại đi tìm một nhánh nhỏ

Mắt nhìn trời đầu thì gối cỏ

Nặn mặt trời thành khối đỏ

Đôi khi nhắm mắt nhìn mới rõ

Nhắm mắt lại trời tối om

Gom mây lại thành gối ôm

Chất muộn phiền thành khối rơm

Lửa bùm cháy mùi khói thơm



Rừng lặng tiếng và im hơi

Im cho tới độ nghe kim rơi

Sầu thi nhau mà tháo chạy

Chiều nay mang nắng vào tim phơi

Đi vào rừng một mình không có rủ ai

Ngực no mùi đất mẹ làm con đủ high

Sẽ luôn là người tốt như là lũ nai

Học cách làm chủ được mình trước khi làm chủ ai



Ở trong rừng an toàn hơn ở trên mạng

Một mình vẫn tốt hơn là mất thêm bạn

Thế giới này không phải là của chúng mình đâu

Loài người được đằng chân rồi lân đằng đầu

Ta bị không gian thao túng

Bị thời gian làm cho nao núng

Bị giới hạn trong tủ đầy

Trong những đêm suy tư và ngủ ngày

Bao nhiêu đôi ở trong tủ giày

Liệu con đường kia có dễ bước?

Bọc thêm áo và thêm quần

Mà lòng người thật ra vẫn dễ sước

Đời sao kỳ lạ, đúng ra

Đừng bắt ta chọn giữa súng - hoa

Đừng cầm gót chân rồi nhúng qua

Chúng ta thuộc về chúng ta

Rốt cuộc thì ai cũng sẽ bị buộc phải lớn

Niềm đau sẽ đến một ngày không muộn thì sớm

Không còn là trẻ lên năm lên ba

Nghĩ cho thật kỹ trước khi đặt một hình xăm lên da

Miệt mài viết tiếp để những đem trắng hóa thành đêm bạc

Lòng tham duy nhất là mong trong đầu có nhiều thêm nhạc

Và vẫn chối từ cái ngủ ghé đến đòi hôn mắt nồng

Dù biết một ngày mọi thứ cũng thành " nhựa nhôm sắc đồng"



Sau này, sau này, sau này

Chỉ mong là không còn cau mầy

Học cách để làm mình bình thản

Từ niềm vui cho tới niềm đau này

Và mong là còn được cười, ngày mây kéo trắng về trên luống tóc

Vẫn chưa từng được gặp Tăng Thanh Hà, nhưng đôi khi bỗng dưng lại muốn khóc

Đi vào rừng một mình không có rủ ai

Ngực no mùi đất mẹ, làm con đủ high

Sẽ luôn là người tốt, như là lũ nai

Học cách làm chủ được mình trước khi làm chủ ai



Ở trong rừng an toàn hơn ở trên mạng

Một mình vẫn tốt hơn là mất thêm bạn

Thế giới này không phải là của chúng mình đâu

Loài người được đằng chân rồi lân đằng đầu



Nếu cho ta ngai vàng, ta sẽ bán lấy tiền mua bánh ăn

Mua bánh bò, bánh pía, bánh trung thu và thèm cả bánh căn

Cũng vì tiết kiệm nước, nên nhiều lần chỉ tắm trong ánh trăng

Làm gì thì cũng vậy, ngày hai lần ai cũng phải đánh răng

Ngày còn nhỏ anh thường băn khoăn

Có điều gì đó ở trên cung trăng

Nếu là chú cuội và chị hằng

Họ lấy cái gì làm thức ăn

Rồi tình đầu tới, buổi tối đầu tiên

Em thơm và ngậy như là muối sầu riêng

Lòng mình khi đó như được sơn sắc hồng

Còn e dè hệt như chim ôm chắc lồng

Như tranh của Le-vi-tan

Mùa yêu năm đó thật vàng

Em như là con nai nhỏ

Anh là đám lá thu sang

Tình yêu như lò vi sóng, làm ta nóng từ trong ra

Mang đến nhiều dư vị như đồ ăn chợ Đông Ba

Tiếc là mình không gặp người lái đò ở sông Đà

Nên em thì ra cửa Đáy, anh đổ ngược về Sơn La

Mình lao vào những guồng quay

Giờ cũng thấy buồn mấy



Đi vào rừng một mình không có rủ ai

Ngực no mùi đất mẹ, làm con đủ high

Sẽ luôn là người tốt, như là lũ nai

Học cách làm chủ được mình trước khi làm chủ ai.